'Đút cho con ăn cháo đến nỗi nôn ói, nhưng chị bạn tôi vẫn không chịu dừng lại, tức tốc nấu một nồi khác để ép đứa trẻ ăn bù'.
Bình thường hay ăn chân gà nướng, nay thằng bạn nổi hứng ăn chân gà hấp, thế là xảy ra chuyện.
Sếp cũ của tôi không bao giờ tổ chức teambuilding vì chỉ khiến mọi người phải đứng nắng, thêm mệt mỏi, tăng va chạm thân xác giữa nam và nữ.
Nếu ai đó bỏ phong bì mừng cưới 500.000 đến một triệu đồng, tôi thấy thiết thực và ý nghĩa hơn là hai chai rượu ngoại đắt tiền.
Đứng hẳn về một bên để nhường đường cho người có việc gấp.
Từ khi tốt nghiệp THPT đến 45 tuổi, 99% bữa ăn của tôi là ở hàng quán ngoài đường. Cho đến một ngày, tôi phát hiện mình bị ung thư.
Chủ quán bưng ra đĩa cơm chiên thơm ngon nhưng nhìn những gì diễn ra trước mắt khiến tôi không tài nào nuốt nổi.
Một đồng nghiệp trẻ trước giờ chỉ chơi chứng khoán, crypto của tôi bỗng đưa ra so sánh thú vị như trên.
'Không muốn để vợ vất vả chuẩn bị, nấu nướng sau khi đi làm về, gia đình tôi thống nhất ăn ngoài một nửa'.
Tôi phát hiện một số người gom phòng rồi cho thuê lại đang đẩy giá lên cao.
Tiền vẫn là nỗi lo lắng của nhiều người, nên khi có cơ hội thu nhập cao, áp lực nhưng phải cố gắng vì bản thân, gia đình.
'Đang đứng xếp hàng chờ đến lượt ném đồng xu và cầu nguyện, bỗng một người phụ nữ Việt từ đâu chen lên trước mặt tôi, vô tư đứng khấn'.
Thấy tôi là Việt kiều nhưng đến dự đám cưới với hai chai champagne, không bỏ phong bì mừng, vợ chồng em họ không vui, chỉ chào cho có lệ.
Việc học được ưu tiên nên cha mẹ làm thay cho con từ những việc nhỏ nhặt nhất.
Mỗi khi nhận tiền lương, tôi chuyển ngay 50 triệu đồng sang tài khoản tiết kiệm và chi tiêu phần còn lại, không phải chắt bóp đến mức mệt mỏi.
Với tôi, một khi đã chấp nhận thanh toán online, thì việc cung cấp wifi cho khách hàng là một điều hiển nhiên, chẳng có gì phải bực bội.
Bán nhà chia ba, một việc đơn giản về pháp lý, nhưng phức tạp về tình cảm gia đình.
Sinh viên 23 tuổi mới ra trường, công ty tuyển dụng yêu cầu ứng viên có 5 năm kinh nghiệm, nhưng cô bạn tôi 29 tuổi đã bị chê già.
Bán mảnh đất ở tỉnh, tôi có thể mua được một căn chung cư để ổn định cuộc sống, nhưng khả năng sinh lời coi như bỏ.
'Đồ nhựa dùng một lần vừa rẻ, vừa sẵn, sao phải khổ thế?', nhiều người cười nhạo khi thấy tôi buộc lại chiếc túi nilon đứt quai để dùng lại.
Nhịn ăn gián đoạn, ăn uống 'kham khổ' nhưng không cưỡng lại được trà sữa, đồ chiên... thế là công cốc.
'Bơm có cái lốp xe hết 5.000 đồng nhưng nhiều bạn trẻ vẫn lôi điện thoại ra, hỏi xin wifi, quét mã QR, chờ chuyển khoản mãi không xong'.
Tôi từng góp 90 triệu đồng với bố mẹ để xây nhà, bây giờ dọn đi là coi như thua cuộc.
5 dậy, 6h đi làm, 21h về đến nhà khiến tôi có suy nghĩ sẽ nghỉ việc để lắng nghe bản thân vào năm 35 tuổi.
Trong khi nhiều bạn trẻ chọn 'gap year', nghỉ hưu sớm để hưởng thụ, chữa lành, cô tôi lại tìm mọi cách để làm việc dù đã ngoài 60 tuổi.
'Ngồi làm việc suốt bốn tiếng ở quán cà phê, tôi thấy ngại nên gọi thêm một phần nước nữa, nhưng chủ quán nói không cần, cứ ngồi thoải mái'.
Nghĩ cảnh cha mẹ ngoài 70 tuổi, già yếu, bệnh tật, đi viện triền miên, bản thân phải một tay cáng đáng, tôi lại ước mình có anh chị em.
'Tôi tìm mua gioăng cao su cho bồn vệ sinh nhưng không cửa hàng thiết bị nào bán, trong khi hàng Trung Quốc giá rẻ bán đầy trên sàn TMĐT'.
Nhiều đồng nghiệp của tôi sợ teambuilding vì như một chuyến hành xác với những trò chơi lố lăng, hò hét, nhảy nhót vô bổ, chứ chẳng được 'xả hơi'.